NHỮNG CÂU NÓI VỀ MÙA ĐÔNG

Thế rồi sau chuỗi ngày mùa thu với hầu hết làn gió heo may nhẹ nhàng, bảng lảng.

Bạn đang xem: Những câu nói về mùa đông

Sau những tuyến phố rợp mọi lá vàng, sau phần đông phút giao mùa tràn ắp vai trung phong tư. Tiếng đây, ở đầu cuối mùa đông cũng mang đến và sở hữu theo hầu như cơn gió rét lùng, giá buốt buốt. Ngày đông lạ lắm, mọi ai ấm cúng thì sẽ êm ấm hơn, mà các ai đơn độc thì sẽ cô đơn hơn cấp bội. Rét thì rét mướt vậy, nhưng có lẽ mùa đông cũng là chính mùa tràn đầy cảm hứng và thi vị nhất. Hôm nay, để gửi tặng cho mọi tín đồ đôi chút xúc cảm mùa đông, tôi đã tổng hợp hầu như dòng status trung tâm trạng về mùa ướp đông lẽo cùng phần đông trích dẫn mùa đông rất lôi cuốn cho tất cả chúng ta cùng nhau thưởng thức. Hi vọng rằng đa số người cũng trở thành thích phần đa dòng stt mùa đông cô đơn, đau khổ và phần đa trích dẫn mùa đông rất hay, đầy trung khu trạng này. Chúc chúng ta vui vẻ bên những trích dẫn mùa đông và status ngày đông hay!

*

» đa số dòng status mùa ướp đông lẽo, đơn độc và trọng tâm trạng

1, Nếu có kiếp sau, em cầu gì mình có tác dụng một bé gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng ngày hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải lưu ý đến nhiều về cuộc đời này nữa!– Đoàn Đoan Vân Hạ

2, “Không đem được nhau mùa hạ, ta đã lấy nhau mùa đông.Không lấy được nhau thời trẻ em ta vẫn lấy nhau lúc góa bụa về già.”– Tiễn dặn người yêu.

3, bên nhau bao nhiêu mùa hạ, thuộc trải qua từng nào mùa đông, nhưng mà em vẫn ko biết: “Mình là gì của nhau? ”– Mun Nhim

4, tx thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió. Do lúc ấy, họ không biết câu vấn đáp là gì. Họ thật sự không biết bạn dạng thân ý muốn gì, ai thành tâm yêu chúng ta, bọn họ thật lòng yêu thương ai. Đó là quãng thời gian họ cứ quẩn quanh quanh phía trên đó, search kiếm câu trả lời. Với rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu vấn đáp ấy, bất giác họ đã trưởng thành, đã từng qua hồ hết lần ly biệt khi hiếm khi nhiều. Nuốm là ngày đông năm ấy, cả cầm giới chỉ từ lại chia tay và tự biệt.– Reply 1997

5, “Em hy vọng những hôm gió mùa Đông Bắc, vẫn chẳng đi đâu cả anh nhỉ, sẽ là một trong những bữa cơm trắng nóng và đông đảo cuộc thủ thỉ không biên giới, hoặc em sẽ nằm trong khoảng tay anh, một cái chăn nhỏ, căn phòng về tối om với một bộ phim truyện kinh dị.”– Này anh, khi bọn chúng mình là vk chồng

*

6, Rồi sẽ sở hữu một ngày mùa đông,bạn ngồi trong phòng. Vô tình hiểu lại từng câu chữ bạn ghi vào thời điểm này một năm đã cực kỳ xa, cho 1 người bây chừ cũng đã vô cùng xa,rất lạ, mà các bạn đã cực kỳ thương. Sinh sống mũi chúng ta cay cay, mắt bạn nhòe đi một nửa, nhưng bạn sẽ không khóc.

Xem thêm:

Vày bạn không tồn tại thời gian khóc mang đến quá khứ, các bạn đã đi được một quãng mặt đường rất dài, bạn đã rất tốt rồi.Cuộc đời là vậy đó, lấy biết bao lưu niệm thật đẹp để khiến cho bạn yếu đuối lòng mà xoay đầu lại. Nhưng bạn phải chiến thắng cuộc đời, ngay cả khi ko có cơ hội nào nữa!– Tumblr

7, trong sâu thẳm mùa đông, cuối cùng tôi cũng đọc được vào tôi có mùa hè bất diệt.– Albert Camus

8, giống như tuyết mùa đông trên kho bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời hạn đã mất.– Khuyết danh

9, Ngày tháng vẫn trở về theo đúng chu kỳ luân phiên của nó, chỉ bao gồm con bạn là biến chuyển đổi. Nhìn bầy ngỗng trời cất cánh ngang qua bầu trời, biết rằng ngày thu đã trôi qua, ngày đông lại chuẩn bị đến.– Vứt bỏ anh là điều dũng mãnh nhất – cõi trần Tiểu Khả

» Trích dẫn ngày đông và tản văn tuyệt về mùa đông cô đơn, lãng mạn

1, Phố vẫn gặp ác mộng giấc ngủ đầu đông. Em ơi, gió ngọt lịm với trời xanh trong, khôn xiết lạ! Gió hát trên phần đông nhành cây không lá, để tôi kể em nghe về một thành phố ven sông tự khắc khoải giao mùa, cơ mà yên ả, giọt nắng và nóng hồng ngập kết thúc tìm về hai con mắt xanh xanh…(Huỳnh Minh Nhật – tháng 11, ngạt ngào mùi hương gió chớm đông)

*

2, Chiều nay, Hà Nội bước đầu se rét mướt bằng những cơn gió đông đầu tiên, em cũng khẽ xin chào mùa đông bằng loại mỉm mỉm cười mệt mỏi. Anh ơi! hợp lý và phải chăng những yêu thương cứ mãi rong chơi địa điểm tận cùng quên lãng, để mùa đông này lại tìm về để sưởi nóng cái tâm tư hao nhỏ của nhỏ tim. Tuyệt nó bận ngủ quên để cứ từng đông về nó lại thức giấc rồi dày xé phần đông ký ức yếu ớt ớt còn sót lại?(Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! mùa đông đến rồi!)

Em biết – mùa đông – cái lạnh lẽo của nó là dành cho những cặp bồ đong đầy tình cảm, rét thật đấy, cơ mà nó gắn thêm chặt những trái tim trên nhân loại này bởi sự êm ấm kỳ kỳ lạ chẳng khác gì phép màu. Em thấy mà, em thấy những cô nàng nắm tay tình nhân mình đi bộ vào sáng sớm, trời thì mát mẻ nhưng cánh mày râu trai vẫn sẵn lòng mặc cho cô bé chiếc áo mình đang mặc, cô nàng ấy hẳn phải hạnh phúc lắm anh nhỉ? Em còn thấy những đôi bạn trẻ dẫn nhau đi ăn kem vào buổi tối, em thấy nam nhi trai cõng cô nàng trên lối về gió thổi, cô bé dang tay hát vu vơ mấy câu nhạc đậm chất ngầu rồi mỉm cười tươi.(Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! mùa đông đến rồi!)

Và em cũng biết – mùa đông – cái lạnh của nó làm cho biết từng nào con tín đồ đang cô đơn phải ghen tị với đầy đủ cặp nhân tình. Nó làm cho sự cô đơn bỗng nhiên bị ghét bỏ, làm trái tim tưởng vẫn quen cùng với sự đơn độc chợt ước mơ một vòng tay ấm nồng thật chặt, nó làm trái tim bỗng thèm một bờ vai để tựa vào…(Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! ngày đông đến rồi!)

3, Đông đã về, em bao gồm nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? với em bao gồm buồn khi biết rằng mùa đông này sẽ thêm một lượt lỗi hẹn? Chắc là không!(Huỳnh Minh Nhật – Tạm biệt tháng 9, ta trở về nhìn tháng 10 rơi!)

*

4, mon 12? chào em! chị em thơ sau cùng mang trong mình giọng hát u bi lụy đến lạ. Như bao năm trước, ni em lại quay trở lại đây cùng ru đông đảo thứ vào giấc ngủ say mềm, cằn cỗi, mệt tuồi để mai sau thức dậy lại biết mỉm cười đón mùa nắng mới.(Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? chào em, nữ thơ khoác khăn quàng tuyết)

Có ai bảo rằng em ấm cúng chưa? Với dòng áo phong sương và làn tóc gió? Với đáy mắt vợi buồn, với lời ca ảm đạm? Và, với tất cả những nỗi niềm chưa kể cho ai, cùng với những đêm dài dằng dặc nuối nấng bao nhiêu bàn chân đi lạc, chắc hẳn là chưa, em nhỉ? Ta phát âm mà…(Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? xin chào em, thanh nữ thơ khoác khăn quàng tuyết)

Em đến, fan ta lạnh lẽo hơn; fan ta cô đơn hơn; tín đồ ta bâng khuâng; nhung nhớ, người ta chờ một vòng tay như thế nào đó, một chiếc ôm thân thuộc. Em đến, người ta đột nhiên lười hơn, bạn ta khóc, bạn ta viết, tín đồ ta ham mê nghe nhạc, fan ta thèm mọi điều solo sơ bé dại bé, những vạt nắng chiều xa.(Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? xin chào em, cô gái thơ khoác khăn quàng tuyết)

Em đến, ta bỗng nhiên yêu mùa đông rất lạ. Ta thích xúc cảm từng cơn gió giá buốt rợn tín đồ ùa vào vạt áo, tay run run mồi thuốc bước chân đi dạo phống vào mỗi buổi chiều. Em đến, ta yên ổn bình, vui vẻ, phố cũng âm thầm và lặng ả hơn, không ồn ào như trước. Em đến, những phiên bản tình ca sâu lắng hơn, bi ai hơn nhưng cũng thanh thanh và ngọt ngào và lắng đọng hơn. Và em đến, giấc ngủ dễ dãi hơn, sâu hơn, số đông giấc mơ không còn nhằn nhọc, miệng chẳng có cách gọi khác thầm tên ai…(Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? chào em, phụ nữ thơ khoác khăn quàng tuyết)

5, Một lần nữa tôi lại thấy bản thân cô độc bước đi, con phố ướt đẫm, phố đông người. Nhưng lần này trong khi đã thanh thanh hơn, chưa phải là đa số nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn, cũng chẳng buộc phải những hồn thơ ấp ủ màn đêm chờ sáng. Gió độ này chẳng lạnh đến xót xa, dòng lạnh tháng mười một hình như chẳng đủ bi lụy để con fan ta phải vấn vương vãi một tín đồ nào khác.(Huỳnh Minh Nhật – Huế! Ta xin lỗi, chỉ là 1 trong thoáng cô đơn)