Kể Lại Một Trận Chiến Ác Liệt Mà Em Đã Đọc Đã Nghe Kể Hoặc Đã Xem Trên Màn Ảnh

Kể lại một trận đánh đấu khốc liệt mà em vẫn đọc, đang nghe nhắc hoặc đang xem bên trên màn ảnh năm 2021

Bài văn nói lại một trận chiến đấu kịch liệt mà em đang đọc, sẽ nghe nhắc hoặc đã xem trên màn hình ảnh gồm dàn ý chi tiết, 4 bài văn phân tích mẫu được tuyển chọn từ những bài văn đối chiếu đạt điểm cao của học viên trên cả nước giúp các bạn đạt điểm trên cao trong bài kiểm tra, bài bác thi môn Ngữ văn 9.

Bạn đang xem: Kể lại một trận chiến ác liệt mà em đã đọc đã nghe kể hoặc đã xem trên màn ảnh

*

Đề bài: nói lại một cuộc chiến đấu ác liệt mà em vẫn đọc, đang nghe nói hoặc đang xem trên màn ảnh.

A/ Dàn ý chi tiết

I. Mở bài:

– lịch sử đất nước với nhiều cuộc chiến đấu vô cùng khốc liệt và ngoan cường để bảo đảm an toàn đất đai, khu vực hoặc tự do tự do; tuyệt hảo sâu sắc duy nhất về trận đánh.

II. Thân bài

– hoàn cảnh tiếp xúc với câu chuyện.

– tổng quan về trận chiến đấu.

– cốt truyện chính của trận chiến đấu (trọng tâm)

+ bởi nhiều đoạn văn nói lại những giai đoạn của cuộc chiến đấu (phòng thủ – cầm cố cự - tiến công – chiến thắng).

+ buộc phải thể biểu hiện rõ sự cam go, ác liệt của trận đánh một mất một còn.

+ Nhân vật mở ra ở câu chuyện với một vai trò quyết định (người chỉ đạo tài giỏi hoặc người lính quả cảm, anh hùng,…).

+ Kết hợp diễn đạt – biểu cảm khi kể (tả nét mặt cử chỉ, tác phong, tâm lí,… của nhân vật; thể hiện cảm xúc trực tiếp hoặc gián tiếp).

+ Xem diễn tả cảnh thiên nhiên cân xứng với câu chuyện.

+ quan tâm đến của người kể chuyện (mến phục, quý trọng thành quả; học tốt để tiếp bước thân phụ anh dựng xây đất nước).

III. Kết bài:

– từ hào về trang sử vẻ vang.

– Cảm nghĩ tổng quan về vấn đề

B/ Sơ đồ tứ duy

*

C/ bài văn mẫu

Kể lại một cuộc chiến đấu kịch liệt mà em đã đọc, đã nghe đề cập hoặc đã xem bên trên màn hình ảnh – mẫu 1

Sinh ra khi nước nhà đã hòa bình, cũng chưa từng trải qua nặng nề khăn, tôi chưa cảm giác được hết nỗi mất đuối của dân tộc. Cho tới khi những bầy cũ mang đến nhà thăm ông nội tôi, tôi vẫn cảm nhận được nhiều điều lúc nghe đến các ông cùng ôn lại phần nhiều kỉ niệm xưa, trong các số đó có cuộc chiến Điện Biên lấp oanh liệt.

Ngày ấy xuất phát mới đơn giản dễ dàng làm sao, trong cả quân hành lý cấp cho người trẻ tuổi cũng chỉ hai bộ áo quần, một đôi dép lốp với thêm chút gạo. Chúng ta ra đi với lời kêu gọi: “ai bao gồm súng dùng súng, ai bao gồm gươm cần sử dụng gươm, không tồn tại gươm thì cần sử dụng cuốc, thuổng, gậy gộc” của quản trị Hồ Chí Minh. Ông nội tôi lúc đó đang tới trường ở Bắc Giang, còn nhì người bạn của ông ở trong nhà cày ruộng, mà lại khi đã lên đường, chúng ta đều chung một lòng hướng tới Việt Bắc, quê hương cách mạng với quyết trọng điểm đến Điện Biên Phủ, giành lại Mường Thanh.

Đó là trận đánh trước tiên quân nhóm ta gồm pháo binh tham gia, điều đó càng tăng thêm niềm tin, ý chí và hy vọng cho nhân dân. Vậy nhưng, kẻ thù lúc đó của bọn họ là thực dân Pháp, một trong những cường quốc hàng đầu thế kỉ XX. Quân đội Pháp chỉ chiếm cứ nghỉ ngơi Điện Biên Phủ khi ấy có đến cha trăm tiểu team với vũ khí tiến bộ nhất. Bao lần máy bay đến tiếp viện đã biến hóa nơi này thành một pháo đài trang nghiêm bất khả xâm phạm. Trước tình trạng đó, Đại tướng tá Võ Nguyên giáp ranh mười hai đêm không ngủ đang hạ lệnh đổi hướng chiến lược, bắt buộc “đánh cấp tốc thắng nhanh” trong tía ngày hai đêm như dự tính ban đầu mà yêu cầu đánh dĩ nhiên thắng chắc. Ngày ấy, giả dụ Đại tướng không thay đổi chiến lược, ông tôi thuộc những đồng minh của mình có lẽ rằng đã quan yếu trở về và nhiều đồng chí khác cũng không thể liên tiếp tham gia góp sức mình vào kháng chiến chống Mĩ.

Xem thêm: 12 Cung Hoàng Đạo Ai Thông Minh Nhất ? Top 5 Chòm Sao Dẫn Đầu

Chuyển hướng “đánh cứng cáp thắng chắc”, chúng ta có rộng một mon để chuẩn bị, cũng có thể có thời gian để vận động pháo binh lên trận địa. Mỗi khẩu pháo có trọng lượng hơn nhì tấn nên tháo cởi từng cỗ phận, trôi phà theo sông Hồng rồi chuyển mang đến cứ địa gắn ráp lại. Đoạn mặt đường ấy gồm khi lên tới mức bốn trăm cây số qua đèo cao, suối sâu nhưng mà vẫn ko nguy hiểm, kịch liệt bằng bố mươi cây số trường đoản cú trung đường vào trận địa. Để qua phần đường ác liệt này, các chiến sĩ của ta bắt buộc kéo pháo bằng tay, trọn vẹn dùng sức bạn và sự đồng vai trung phong hiệp lực khác thường vượt qua gian khó. Và quyết trung bình ấy đã đưa pháo của ta để trên những du lịch chót vót, trở thành bất thần lớn so với tập đoàn cứ điểm Điện Biên. Ông nội tôi khi đó đang nghỉ ngơi sư đoàn 308, cảm nhận lệnh cùng những chiến sĩ không giống hành quân mang lại Luông pha Băng. Động thái này buộc Navarre mang lại quân nhảy dù trên không xuống Bắc Lào đối phó. Các sư đoàn khác cũng nhận thấy lệnh hành binh về các hướng không giống nhau khiến quân đội Pháp tưởng rằng chúng ta đang rút ngoài Điện Biên và từ vứt ý định giành lại khu vực đây. Sau đó, quân ta tiếp tục sẵn sàng thêm nhì tháng. Khi nấu hào và con đường kéo pháo đang xong, sư đoàn của ông nội tôi dìm lệnh kín đáo trở lại Điện Biên Phủ. Đây cũng chính là lúc quần địch yên vai trung phong chúng đã tạo thành một pháo đài bất khả xâm phạm. Ngày 12 mon 3 năm 1954, Navarre gọi nhật lệnh thông tin cuộc đánh của ta vào Điện Biên che đã tàn lụi. Ông ta ngạc nhiên được rằng, thời điểm 17 giờ ngày 13 mon 3 năm 1954, lệnh tiến công của quân ta vào tập đoàn cứ điểm Điện Biên đậy bắt đầu.

Cứ điểm Him Lam bị tiêu diệt hoàn toàn trong ban đêm đó. Sự bất ngờ đó không hề là yếu tố đặc biệt với địch khi ta tiến đánh đồi Độc Lập vào ban đêm sau. Khi tấn công cứ điểm Độc Lập, hai phe cánh của ông tôi bên dưới sự chỉ huy của đại team trưởng, thiếu tướng Đào Đình Sử, có trọng trách mở chướng ngại vật vật – mười lăm lớp rào dây thép gai của địch dày đến 80m. Trận chiến đấu diễn ra quyết liệt tức thì từ phút đầu. Trái địa pháo đầu tiên phát nổ, cả trận địa pháo sinh hoạt Mường Thanh sau lưng đại nhóm của ông đã bắn tới tấp, súng phun thẳng với súng cối từ vào đồn triệu tập bắn vào cửa hầm. Đại đội vừa tiến công, vừa bắt buộc thu nhặt phần đa trái bom của phe cánh ngã xuống. Lúc còi tín lệnh vang lên, đại nhóm của ông chỉ với bảy người, rộng trăm chiến sỹ đã ngã xuống. Lúc nghe đến các ông nói đến sự việc này, không chỉ là người đề cập nghẹn ngào mà chính tôi cũng không cầm được nước mắt. Với từng trận đánh, sự hi sinh gần như là là quy khí cụ hiển nhiên nhưng mọi cá nhân nằm xuống có chân thành và ý nghĩa như một tín lệnh tiếp thêm sức khỏe cho bạn thân chiến đấu dũng cảm và kiên định hơn nữa. Những năm mươi lăm ngày đêm tiến công trận Điện Biên Phủ, họ chỉ có hai mươi tư khẩu súng trong lúc địch bao gồm tới sáu mươi khẩu. Điều đó yên cầu quân đội ta phải bao gồm một lối đánh chiến lược khôn khéo, bố trí trận địa hiểm hóc cùng phân tán. Cũng nhờ kế hoạch ấy, ta đã phun hơn hai trăm trái pháo, góp phần quan trọng đặc biệt vào thắng lợi Điện Biên bao phủ mà chỉ hư một loại càng pháo. Sau hai ngày không có tác dụng câm họng pháo binh của ta, trung tá Pierre vốn là lãnh đạo pháo binh của Pháp đã đề xuất tự sát.

Phải trực tiếp nghe hồ hết người chiến sĩ tham chiến kể lại trận Điện Biên bao phủ đầy gay cấn và mất mát, tôi mới hiểu vì chưng sao sự khiếu nại Đại tướng tá Võ Nguyên liền kề từ nai lưng lại khiến cả dân tộc âu sầu đến vậy. Suy nghĩ về một thời kì oanh liệt đã qua của thân phụ ông, tôi càng thêm hàm ân và trường đoản cú hào khi được là con cháu của một tín đồ lính thanh niên xung phong, một tín đồ lính quân nhân Cụ Hồ. Hình ảnh những người lính năm xưa nay mặc quần phục chỉnh tề, hai con mắt đỏ hoe và những đôi tay đã nhăn nheo, đồi mồi thay chặt tay nhau xếp hàng vào thắp nhang lên Đại tướng đã là hình hình ảnh tôi không lúc nào quên được. Cùng những ông nối vào dòng xoáy người tiễn đưa Đại tướng mạo ngày hôm ấy, chưa lúc nào khát khao được làm những điều ý nghĩa lại trẻ trung và tràn đầy năng lượng đến thế trong tâm địa tôi.

Kể lại một trận đánh đấu kịch liệt mà em vẫn đọc, vẫn nghe kể hoặc sẽ xem trên màn hình ảnh – chủng loại 2

Nhà Tây Sơn tất cả 3 bạn bè Nguyễn Huệ, Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ. Mọi cá nhân xưng vương một miền. Nguyễn Huệ được mọi fan gọi là Bắc Bình Vương. Vào thời kỳ đầy biến động của làng mạc hội phong kiến vn những năm 30 cuối cố kỉnh kỉ XVII, Lê Chiêu Thống rất lúng túng cho cái ngai xoàn mọt rỗng của chính bản thân mình nên sẽ mở đường đến quân Thanh với Tôn Sĩ Nghị kéo quân vào Thăng Long xâm chiếm nước ta. Ngày 24 mon 11, nai lưng Văn Tuyết chạy vào thành Phú Xuân cấp báo mang đến Bắc Bình vương về bài toán quân Thanh xâm chiếm nước ta; Lê Chiêu Thống nhấn sắc phong của vua bên Thanh là phái mạnh Quốc Vương, Ngô Văn Sở đến quân thoái lui về Tam Điệp nghĩa là việt nam mất từ quan ải phía Bắc cho Thăng Long. Nghe được tin cấp cho báo Bắc Bình vương giận lắm. Biết là biến cố to ông đưa ra quyết định mở cuộc tiến công ra Bắc đại phá quân Thanh.

Ông đến họp những tướng sĩ, định thân chinh gắng quân đi ngay dẫu vậy mọi tín đồ đến họp đầy đủ ngăn lại, xin ngài trước tiên hãy chủ yếu vị hiệu; loan lệnh đại xá khắp trong kế bên nước nhằm yên kẻ phản nghịch trắc với giữ gìn lòng dân rồi sau đựng quân ra đánh dẹp cõi Bắc trực thuộc là không muộn. Bắc Bình vương vãi lấy có tác dụng phải, bèn mang lại đắp bọn ở trên núi Bân, tế cáo trời đất cùng các thần sông, thần núi. Vào nghi lễ, ngoài phủ lên mình chiếc long bào có thêu hình long uốn lượn bao phủ loáng, đầu team mũ miện cổ treo chuỗi hạt bởi ngọc, chân đi giầy vàng. Trông ngài thiệt uy nghi và nghiêm trang lên đường tế lễ trời đất. Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế đổi năm 11 niên hiệu Thái Đức của vua Tây đánh Nguyễn Nhạc làm cho năm đầu tiên niên hiệu quang quẻ Trung.

Lễ xong, hạ lệnh xuất quân, hôm ấy là ngày 25 mon Chạp (1788). Vua quang quẻ Trung đã tự mình đốc thúc quân bộ đội cả thủy lẫn cỗ cùng ra đi. Ngày 29 ngơi nghỉ Nghệ An, vua cho gọi Nguyễn Thiếp người có tài năng tiên đoán để hỏi về mưu đánh cùng giữ Nguyễn Thiếp trả lời: chuyến này đi không thực sự 10 ngày quân Thanh sẽ ảnh hưởng dẹp tan. Vua quang đãng Trung mừng lắm liền sai đại tướng tá hám hổ đầu tuyển lính ở Nghệ An. Cứ cha suất đinh thì rước một người ai cũng có toàn thân vạm tan vỡ bắp tay cuồn cuộn. Không mấy chốc đã có hơn một vạn người, quân tinh luyện hàng ngũ thẳng tắp, cờ trống rợp trời, giáo mác sắc đẹp nhọn chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Vua mang đến mở cuộc chú tâm binh bự ở doanh trấn chia làm tiền, hữu, tả, hữu là số quan làm việc Thuận Hóa, Quảng Nam. Còn số lính mới tuyển ở nghệ an thì cho làm trung quân. Quang Trung cưỡi voi ra doanh trại an ủi quân lính bởi khẩu dụ vang rõ, lịch sự sảng đầy hào khí trước ba quân, xác minh niềm tin ý chí quyết chiến thắng của quân đội chủ yếu nghĩa. Nghe ngừng các quân quân nhân đều xin vâng lệnh, không đủ can đảm ăn ở nhị lòng. Hôm sau, vua quang quẻ Trung sai bảo tiến quân. Những quân đông đảo nghiêm chỉnh nhóm ngũ cơ mà đi.

Khi mang lại núi Tam Điệp, Sở với Lân hầu như ra đón, với gươm trên sườn lưng mà xin chịu đựng tội. Vua so với rõ công cùng tội của Sở cùng Lân. Vua đã đến Ngô Thì Nhậm làm việc lại thao tác cùng Sở cùng Lân nhằm mục đích bày mưu tính kế. Vua quang quẻ Trung lại nói lần này phương lược tính sẵn rồi chẳng qua mươi ngày hoàn toàn có thể đuổi được quân Thanh. Nhưng bọn chúng gấp mười lần nước mình thua kém đau sẽ trả thù đời thì đời sống của quần chúng sẽ cực kì khốn khổ bởi nạn binh đao. Ngóng mười năm nữa nước ta lớn khỏe mạnh có sợ hãi gì chúng. đàn Sở cùng Lân đều lạy tạ, trong tâm địa chúng thấy rất rõ sự am hiểu, quân lệnh nghiêm trang và hết sức cảm kích trước sự việc vị tha khoan dung của vua quang quẻ Trung. Đêm 30 tháng Chạp vua cho mở tiệc nạp năng lượng khao quân, chia quân làm bố đạo với bảo kín với những tướng đêm lập tức xuất xứ hẹn ngày mùng 7 năm tới thì vào Thăng Long mở tiệc ăn mừng. Giọng nói người sang sảng âm vang mọi quân lính. Ngừng bữa tiệc người nào cũng vui mừng, vui chơi và giải trí thỏa thích. Đúng ngày, cả năm đạo quân đa số vâng lệnh, gióng trống lên đường ra bắc. Để giữ sức cho quân lính vua cho dùng cáng có tác dụng võng cứ 2 người khiêng 1 người ngủ, xoay đi suốt ngày đêm. Khi tới sông Gián, ai nấy số đông mệt lử, áo quần lôi thôi, mặt mũi bơ phờ, người bám đầy bụi bặm do hành quân quá nhiều năm nhưng vì chưng lòng yêu thương nước yêu non sông nghĩ đến lời an ủi của vua quân lính lại phấn chấn, sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu. Nghĩa binh giặc trấn thủ ở đó vỡ vạc chạy trước nháo nhác, khi tới sông Thanh Quyết, toán quân Thanh đi trinh sát từ đằng xa phát hiện ra bóng cũng chạy nốt vừa mang đến binh lính đuổi theo bắt sống được hết do vậy quân Thanh không thể có ai về báo tin. Vấn đề tiến quân của ta là hoàn toàn kín đáo đến đồi Hà Hồi, Ngọc Hồi.

Nửa đêm ngày mùng 3 mon giêng, năm Kỷ Dậu (1789) vua tới đồn làm việc làng Hà Hồi thị trấn Thượng Phúc âm thầm lặng lẽ vây bí mật làng rồi sử dụng kế nghi binh bắc loa truyền gọi: "Quân". Giờ quân quân nhân luân phiên nhau:

- Dạ...dạ...

Vang khắp cả vùng trời nhằm hưởng ứng nghe như tất cả hơn vài ba vạn người. Vào đồn khi ấy mới biết, ai nấy run lẩy bẩy rụng rời hại hãi, tức thời xin ra hàng, hoa màu khí giới các bị quân ta đem hết. Vua lại truyền rước 60 tấm ván, cứ ghép liền 3 tấm thành 1 bức, phía bên ngoài lấy rơm dấp nước phủ kín, toàn bộ là 20 bức, lưng giắt dao ngắn. Nhì mươi fan khác sử dụng binh khí theo sau, dàn thành mặt hàng ngang. Mờ sáng sủa ngày mùng 5 tiến ngay cạnh đồn Ngọc Hồi. Quân Thanh nổ súng phun khói lửa ra, khói tỏa mù mịt, giải pháp gang tấc không nhận thấy gì hòng làm quân ta hoảng loạn. Bất ngờ trời chợt trở gió Nam khiến khói cất cánh ngược lại, quân Thanh tự sợ mình. Quân ta mau lẹ khiêng ván vừa che vừa xông trực tiếp lên trước. Lúc gươm giáo hai bên chạm nhau thì quăng ván xuống đất, ai nấy cầm cố dao ngắn chém bừa những người cầm binh khí theo sau cũng tuyệt nhất tề xông tới cơ mà đánh. Quân Thanh kháng không nổi, vứt chạy toán loạn giày xéo lên nhau cơ mà chết. Thương hiệu Sầm Nghi Đống từ bỏ thắt cổ chết. Quân Tây đánh thừa nỗ lực chém giết lung tung, thây ở đầy đống, tiết chảy thành suối quân Thanh đại bại.

Trước đó, vua quang đãng Trung sẽ sai một toán quân theo bờ đê yên ổn duyên kéo lên, mở cờ trong bụng gióng trống để gia công nghi binh ở phía Đông. Đến cơ hội ấy, quân Thanh đều mất vía vía, vội vàng vội trốn xuống váy đầm Mực, xã Quỳnh Đô. Quân Tây sơn lùa voi cho giày đạp bị tiêu diệt đến hàng vạn người. Thân trưa hôm ấy, vua quang đãng Trung tiến binh mang lại Thăng Long rồi kéo vào thành lại nói không nghe thấy tin cấp cho báo đề nghị trong này tết mọi người chỉ để ý đến yến tiệc. Nào ngờ cuộc vui không tàn cơ trời vẫn đổ. Ngày mồng 4 bỗng thấy quân làm việc đồn Ngọc Hồi chạy về cung cấp báo, Tôn Sĩ Nghị hại mất mật, ngựa không kịp đóng góp yên, fan không kịp mang áo giáp, dẫn bọn lính kiêng mã chuồn trước qua mong phao rồi nhằm mục tiêu hướng Bắc nhưng mà chạy. đấu sĩ nghe tin hoảng hồn, tung tác quăng quật chạy chiến tranh qua ước sang sông, xô đẩy nhau rơi xuống mà bị tiêu diệt rất nhiều. Lát sau cầu lại bị đứt, quân lính rơi xuống nước mang lại nỗi nước sinh hoạt sông Nhị Hà chính vì như vậy mà tắc nghẽn không rã được nữa. Quân ta nạp năng lượng mừng chiến thắng vô thuộc giòn giã.

Chiến công đại phá quân Thanh đã minh chứng nước ta là 1 nước dũng mạnh mẽ, bao gồm độc lập, chủ quyền. Mỗi năm dân ta vẫn tổ chức lễ hội Đống Đa để nhớ đến công phu của ông thân phụ ta rất lâu rồi và ôn lại thắng lợi lịch sử hào hùng của dân tộc bản địa đã đại phá quân Thanh siêu thần tốc.

Kể lại một trận chiến đấu ác liệt mà em vẫn đọc, sẽ nghe kể hoặc vẫn xem bên trên màn ảnh – mẫu mã 3

“Xẻ dọc Trường sơn đi cứu giúp nước

Mà lòng phơi phới dậy tương lai”

Những câu thơ sở hữu hào khí, tinh thần quyết chiến của rất nhiều con người trẻ tuổi trong cuộc đao binh chống Mĩ ác liệt. Họ hoàn toàn có thể đánh thay đổi cả thanh xuân, tuổi trẻ, cuộc sống mình, làm đều việc tưởng như không thể chỉ để kết thúc sứ mệnh của cuộc sống mình: hóa giải miền Nam, thống nhất đất nước. Vào dịp 30 tháng tư vừa qua, tôi đã như mong muốn xem được bộ phim tài liệu về cuộc Tổng đả kích - tổng khởi nghĩa tết Mậu Thân (1968) của quân với dân ta thời kì phòng Mĩ.

Sau nhì mùa thô 1965-1966 cùng 1966-1967, sự đối sánh tương quan lực lượng trên mặt trận miền phái mạnh đã có sự biến hóa cho quân và dân ta. Đồng thời, từ bây giờ ở Mĩ đang diễn ra cuộc thai cử tổng thống Mĩ (1968) với những mâu thuẫn nội bộ đang xảy ra, ta chủ trương mở một cuộc tiến công và nổi dậy trên quy mô toàn miền Nam, nhà yếu tập trung vào các đô thị nhằm hủy hoại một thành phần quan trọng quân Mĩ, tấn công sập chính quyền ngụy và buộc Mĩ phải hiệp thương và rút quân về nước. Quân ta đang tập kích kế hoạch vào phần đông các city trong đêm ngày 30 rạng sáng ngày 31 tháng 1 năm 1968 (trong giao thừa Tết Mậu Thân), mở màn cuộc tiến công cùng nổi dậy. Qua ba đợt từ tối 30 mon 1 cho ngày 25 tháng 2; mon 5 cùng tháng 6; tháng 8 với tháng 9 năm 1968 quân và dân ta ở miền nam bộ đã đồng loạt tiến công và nổi dậy ở 37/44 tỉnh, 4/6 đô thị lớn, 6/242 quận lị cùng ở hầu khắp những ấp chiến lược, các vùng nông thôn. Tại dùng Gòn, quân giải phóng đã tấn công vào các vị trí đầu óc của địch, hủy diệt một cân nặng lớn vật hóa học và phương tiện chiến tranh của chúng. Trái thực, chính kẻ địch cũng ngạc nhiên được cuộc tiến công và nổi dậy của quân và dân ta trong những khi thời tương khắc giao quá vừa new điểm. Bao gồm lẽ chính vì sự chủ quan ấy cơ mà quân với dân ta mới hối hả tiến hành được cuộc tấn công thần tốc ấy.

Trong mưa bom bão đạn và khói súng mù trời, những người con kiêu dũng của mảnh đất nền hình chữ S lao xuất hiện trận. Súng nổ mặt tai, thần bị tiêu diệt theo liền kề từng bước đi nhưng các anh, những chị vẫn vững vàng, kiên quyết không thể run sợ. Bao nhiêu năm nằm tua nếm mật, buồn bã trăm bề mà lại gan ko núng, chí không mòn, tất cả chỉ chờ đợi thời tự khắc phản công, tấn công bất thần khiến địch trở tay không kịp mà lại thôi. Kết cục của mọi trận đánh tranh phi nghĩa là người đi xâm lược thất bại thảm hại còn quần chúng yêu chuộng chủ quyền và tiến công đổi toàn bộ trong trận đánh tranh vệ quốc sẽ giành được chiến thắng vẻ vang. Cuộc tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968 đã làm lung lay ý chí xâm lăng của quân Mĩ, buộc chúng đề xuất tuyên tía phi Mĩ hóa cuộc chiến tranh xâm lược, đồng thời cũng ngừng không đk chiến tranh hủy hoại miền Bắc. Quan trọng hơn nữa, Mĩ đang phải đồng ý ngồi vào bàn điều đình ở Paris để bàn về việc chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam. Cuộc chiến ác liệt, dữ dội và cam go này cũng đã lộ diện một sự thay đổi cho cuộc đao binh chống Mĩ cứu vãn nước nghỉ ngơi Việt Nam.

Chứng con kiến thời khắc lịch sử dân tộc hào hùng của dân tộc bản địa và sự anh dũng, oai nghiêm hùng của thế hệ thanh niên, cha ông trong thừa khứ, tôi cảm thấy mình thật nhỏ tuổi bé biết bao. Họ vẫn hi sinh tất cả những gì bản thân có, chỉ để đảm bảo an toàn những gì bọn họ yêu. Và trận chiến khốc liệt thời kì phòng Mĩ, cuộc Tổng tấn công và nổi dậy vào tết Mậu Thân 1968 ấy đó là lời tuyên ba đanh thép của nhân dân vn trước những kẻ thù đang nhăm nhe xâm lược nước ta. Giống hệt như bài thơ thần mà Lý thường Kiệt đã đọc bên sông Như Nguyệt năm nào:

“Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ, lai xâm phạm

Như đẳng hành khan thủ bại hư”

Kể lại một trận đánh đấu kịch liệt mà em đang đọc, sẽ nghe kể hoặc đang xem trên màn hình ảnh – mẫu mã 4

Lịch sử quân sự q. Hoàng mai còn ghi rõ hầu như trận đánh trên miếng đất kiên trì này trong những năm cuộc chiến tranh chống Mỹ. Một trong những dòng lịch sử vẻ vang đó, có tên Đỗ Lương Bằng, có cả thế cuộc chiến tranh nhân dân. Trung tá è Quốc Mỹ đề cập lại cho công ty chúng tôi nghe về một trong những trận tấn công tại trận địa pháo năm xưa. Giọng ông chậm trễ rãi, hai con mắt rực sáng sủa khi hướng tới những chiến công năm ấy.